Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

Tuổi 26 - Cuộc sống vẫn yêu ta

Tuổi 26, tức là đã 25+1, đã thêm một nấc qua ngưỡng giữa hai mươi, ta thấy con số băm càng thêm cận kề, ta biết rằng cuộc sống mỗi người là hữu hạn, ta thêm yêu mỗi khoảnh khắc mình có được trong đời, và ta cũng biết có những thứ không cần phải vội, bởi chính cái lặng trong tâm hồn mới khiến ta nhìn rõ được vấn đề. Tuổi 26, ta thêm yêu đời, bởi nói như ai đó đã từng nói rằng khi ta yêu cuộc sống, ta biết cuộc sống cũng yêu ta.
Tuổi 26, đã qua đi cái thời ồn ã, thích tụ tập bạn bè karaoke, trà chanh chém gió. Cả lũ kéo nhau về rủ rê tâm sự, rồi ôm nhau mà kể lể, mà trêu đùa cho đến lúc chẳng cười nổi nữa.

Tuổi 26, bắt đầu vụng về tập tành son son phấn phấn mới nhận ra rằng mình còn quá ngây ngô và non nớt trước cuộc đời.

Tuổi 26, qua đi cái cảm giác thổn thức khi đám bạn thân lần lượt từng đứa theo chồng bỏ cuộc chơi; tự thương mình vẫn đi về lẻ bóng rồi lại cuống cuồng trong các mối quan hệ vội vã, gặp người này người kia để tìm một nửa của mình.

Tuổi 26, vẫn thấy mình cô đơn nhưng bình an hơn trong tâm hồn. Không còn cảm giác buồn tủi, ta biết tìm tới những thú vui tao nhã cho riêng mình, ta thích đọc sách trong một góc quán cà phê nhạc trịnh; ta thích bật nhạc không lời du dương, ngồi thiền vào mỗi sáng chủ nhật yên ả; ta thích đạp xe đi dạo phố phường vào mỗi chiều gió lộng, mặc cho từng vòng xe đi về trong những con hẻm lạ ngập đầy hoa giấy.



Tuổi 26, ta vẫn chông chênh, nhưng là chông chênh sau mỗi trải nghiệm. Ta vẫn chưa tìm được cho mình một cái gọi là sự ổn định. Tương lai đầy thách thức phía trước, nhưng cái ta có cho tuổi 26 là bản lĩnh sau mỗi lần thất bại; là cái tương lai được định hình tính toán rõ ràng hơn, là góc sáng hi vọng nơi cuối con đường.

Tuổi 26, ta vẫn độc thân nhưng thấy mình không cần vội vã. Bởi duyên chưa tới thì có cưỡng cầu cũng chỉ để gặp người ta không nên gặp. 26 tuổi, ta đủ chín để biết bản thân cần điều gì và ai mới là người thực lòng với mình, ai mới là người có thể nắm ta tay đi hết quãng đời còn lại.

Tuổi 26, tức là đã 25+1, đã thêm một nấc qua ngưỡng giữa hai mươi, ta thấy con số băm càng thêm cận kề, ta biết rằng cuộc sống mỗi người là hữu hạn, ta thêm yêu mỗi khoảnh khắc mình có được trong đời, và ta cũng biết có những thứ không cần phải vội, bởi chính cái lặng trong tâm hồn mới khiến ta nhìn rõ được vấn đề.

Và tuổi 26, ta thêm yêu đời, bởi nói như ai đó đã từng nói rằng khi ta yêu cuộc sống, ta biết cuộc sống cũng yêu ta.

Bài viết cùng chủ đề  :


Nguồn : blogradio.vn



0 nhận xét: