Người trẻ à, những gì chúng ta có chính là điều quý giá nhất của cuộc đời mỗi người đó, sao nỡ bán nó đi cho những ưu phiền mệt mỏi hàng ngày vậy? Tuổi trẻ, thay vì những nụ cười, những con người luôn nhiệt huyết năng động là những gương mặt vô hồn và èo uột.
***
Những ngày còn bé, ai cũng ao ước mình lớn thật nhanh để có thể làm những gì mình thích, ăn những gì mình muốn, đi những nơi mình muốn đến… Lớn lên có nghĩa là mình có đủ sức khỏe, đủ sự chín chắn trưởng thành để có thể chịu trách nhiệm cho những gì mình nói, mình làm.
Còn những người đã trưởng thành, đã trải qua những vấp váp khổ đau, trải qua những thăng trầm của cuộc sống lại mong muốn được bé lại như những ngày xưa. Ngày mà chẳng cần phải lo phải nghĩ, ngày của nụ cười vẫn luôn thường trực trên môi, ngày ngây thơ đùa giỡn không phải lo hôm nay con khóc vợ than.
Thế đó, con người ta thật lạ, cứ khi đi qua rồi mới thấy trân trọng thì lúc đó nuối tiếc để làm gì. Người ta lớn thì người ta nuối tiếc trẻ thơ, khi người ta đi làm mệt mỏi áp lực lại mong muốn được trở lại những ngày còn sinh viên vô tư vui vẻ. Thế nhưng những cái đã qua có bao giờ lấy lại được đâu. Giá như có cỗ máy thời gian của Doremon thì họa chăng mới có thể níu kéo chút kỷ niệm của những giây phút ấy. Thế nhưng tất cả đều chỉ là viễn tưởng mà thôi.
Thế mà những người trẻ như chúng ta, những người đang có cả một tương lai dài, có cả sức khỏe, nhiệt huyết, đam mê, thời gian lại không biết trân trọng những ngày tháng ấy.
Người trẻ à, những gì chúng ta có chính là điều quý giá nhất của cuộc đời mỗi người đó, sao nỡ bán nó đi cho những ưu phiền mệt mỏi hàng ngày vậy? Tuổi trẻ, thay vì những nụ cười, những con người luôn nhiệt huyết năng động là những gương mặt vô hồn và èo uột.
Đi làm chỉ mong về đến nhà để ngã ngay ra giường, công việc như áp lực như một tấm mai rùa úp lên lưng họ, khiến họ ngột ngạt và mệt mỏi. Cái nét chán chường xuất hiện ngay cả lên gương mặt còn non trẻ kia, ánh mắt mang đôi chút hằn học nhau khiến nó chẳng còn tinh anh trong trẻo như trước. Từ bao giờ bạn tự khiến mình mệt mỏi và chán nản đến như vậy? Là do áp lực công việc ư? Đừng bao giờ đổ lỗi cho môi trường, cho hoàn cảnh hay thậm chí cho những người xung quanh khiến bạn mệt mỏi. Tất cả là từ chính những suy nghĩ vẫn luôn thường trực trong bạn mà thôi. Công việc có thể sẽ bớt áp lực hơn nếu đó là việc bạn thích và muốn làm. Vậy tại sao không lựa chọn cho mình một niềm đam mê thật sự và theo đuổi nó. Chúng ta còn trẻ mà, chưa bao giờ là quá muộn cho những ước mơ. Thế nhưng hãy luôn nhớ nhé, chúng ta ước mơ nhưng đừng bao giờ biến ước mơ ấy thành thứ viễn vông mơ mộng. Bởi vì chẳng ai đánh thuế ước mơ nhưng lại có người cười vào mặt bạn trước những suy nghĩ phi thực tế đó.
Người trẻ à, tại sao bạn cứ phải cắm mặt vào mạng xã hội hàng giờ, hàng ngày như vậy. Thậm chí bạn còn chẳng có thì giờ để chăm sóc bản thân mình, quan tâm đến những người xung quanh hay đơn giản chỉ là gọi điện về nhà hỏi thăm cha mẹ. Mạng xã hội có thể giúp bạn kết nối với rất nhiều người, những người quen, những người thân, những người thậm chí chẳng quen thân và ở cách bạn cả nửa vòng trái đất. Bạn có thể cho tôi biết bạn biết gì về họ, về những người bạn bè trong list của mình? Ngày sinh? Sở thích? Tính cách? Con người đó?
Tất cả những gì bạn biết về họ chỉ là vài dòng chia sẻ vu vơ, vài câu comment, nút like. Tất cả chỉ có thế, có những người là bạn nhưng lại chẳng bao giờ chuyện trò cùng nhau cả.
Tôi vẫn tự thắc mắc tại sao những thứ đó có thể khiến người trẻ mê mẩn đến vậy? Các bạn muốn khẳng định mình ở mạng xã hội ư? Khẳng định mình nhiều bạn bè – những người bạn chẳng hề biết gì về nhau? Bạn khẳng định mình ở đó cho ai hay?
Bạn viết lên những dòng status rằng bạn thương bố mẹ lắm nhưng thật đáng tiếc bố mẹ bạn sẽ chẳng bao giờ biết đến chúng. Bởi vì bố mẹ chẳng bao giờ biết đến mạng xã hội. Vậy tại sao không thay những câu nói sáo rỗng ấy bằng hành động đi. Trở về nhà để nói với cha mẹ rằng hai người quan trọng như thế nào trong cuộc đời bạn.
Bạn nhận được những lời chúc mừng sinh nhật từ bạn bè khắp nơi trên Facebook. Nhưng dường như chẳng ai biết đó có phải là ngày sinh thật sự của bạn hay không? Và tối đến, chẳng có ai ở bên cạnh bạn vào ngày quan trọng ấy cả. Đơn giản thôi họ cũng đang mải miết với hàng nghìn bạn bè khác. Bạn cứ thử tắt thông báo ngày sinh của bạn mà xem, sẽ chẳng ai nhớ đến để chúc mừng bạn đâu.
Thay vì cập nhật những dòng trạng thái trên mạng xã hội, hãy đến và nói chuyện trực tiếp cùng lũ bạn đi. Những lời nói thật lòng sẽ giúp bạn nguôi ngoai hơn là đếm số like và cả những dòng comment trên đó.
Tuổi trẻ của bạn đừng bán cho những ngày ngồi lì ở nhà để đắm chìm trong thế giới ảo nữa.
Tuổi trẻ, thế nhưng bạn hay nói rằng mình cô đơn quá, chênh vênh quá, hụt hẫng quá. Cuộc đời này nhiều mệt mỏi đến thế ư? Chúng ta có tuổi trẻ, tức là có tình yêu, có niềm tin, có sức khỏe. Ai cũng bảo tình yêu chính là điều tuyệt vời nhất của tuổi trẻ, sẽ có những hạnh phúc và cả khổ đau, có nụ cười và cả nước mắt, nhưng tất cả chúng sẽ giúp bạn hiểu được tình yêu tuyệt vời và bình yên đến như thế nào.
>>>> Thông tin quảng cáo : Nếu bạn đang có ý định đi du học ở đất nước Nhật Bản mà chưa nắm được những thông tin về thủ tục cũng như các trường đại học ở Nhật . Hãy tham khảo website nozomi.edu.vn để biết thêm thông tin. Chúng tôi cung cấp cho các bạn tất cả những thông tin về con đường du học Nhật Bản mà bạn sắp đi.
Chỉ đơn giản là những buổi tối nắm tay người đi dạo giữa những con đường Hà Nội tràn ngập hoa sữa thơm ngọt ngào, cùng nắm chặt tay nhau để cái heo may lành lạnh của gió thu không phả vào da thịt. Nắm tay để thấy mình ấm áp và được chở che nhiều đến thế.
Tình yêu chỉ đơn giản là những lần người nắm chặt tay mình mỗi lần đi qua đường. Người vẫn đi bước ta một bước chân, tay người dắt tay ta đi qua những làn xe đông tấp nập, thì ra người vẫn luôn lo lắng cho ta từ những điều nhỏ nhất.
Tình yêu là những ngày cùng nhau đi khắp bốn phương để thấy đất nước mình đẹp lắm. Ngồi sau xe người, ôm chặt tấm lưng rộng rãi an toàn, tựa vào bờ vai vững chãi, dường như giông gió cuộc đời đã có người che chở, việc của ta là bình yên phía sau và ôm chặt lấy người.
Tình yêu tuổi trẻ đẹp thế, sao bạn lại thấy mình cô đơn?
Và tuổi trẻ bạn cũng có nhiều thứ đáng quan tâm khác ngoài tình yêu đó. Gia đình, bạn bè… đừng bao giờ bỏ rơi những mối quan hệ ấy mà đắm chìm trong tình yêu. Sau những ngày bon chen giữa cuộc đời này thì gia đình chính là nơi bình yên nhất. Nơi ấy có mẹ, có cha, có những tiếng gà gáy, có tiếng của thân thương gọi ta về miền nhớ. Nơi ấy có những yêu thương nguyên vẹn và tròn đầy nhất, bởi cha mẹ luôn yêu thương ta vô điều kiện. Vậy nên đừng bao giờ khiến cha mẹ buồn vì những hành động của tuổi trẻ nông nổi bạn nhé. Tuổi trẻ ấy mà, đừng bán đi những tình cảm thiêng liêng nhất ấy.
Tuổi trẻ chính là khi bạn có tất cả mọi thứ nhưng cũng chính vì tuổi trẻ khiến bạn mất rất nhiều thứ. Trân trọng hay buông lơi những điều quý giá ấy là quyết định ở bạn, đừng để đến khi đi qua rồi mới thấy tiếc nuối, vì cánh của thời gian ấy sẽ chẳng bao giờ mở lại lần thứ hai đâu.
Tuổi trẻ mà, mạnh mẽ lên nhé!
Xem thêm :
0 nhận xét:
Đăng nhận xét